Tuyết bay
Mùa đông đến,tuyết rơi xuống phố
Trắng như bông,lất phất bay bay
Tôi ngắm nhìn,mơ ước được cầm tay
Tôi ngỡ ngàng,tuyết sao trắng vậy
Nhưng chao ôi, tuyết sao lạnh thế
Làm cho tôi giá buốt con tim
Tôi thẫn thờ và nhìn kỹ tuyết bay
Và tôi thấy bụi đen lẫn vào trong tuyết
Tuyết vẫn bay, tôi mặc trời với tuyết
Tuyết của bao người, đâu có phải riêng tôi.
Lập Hương (Donauwörth )
Ta để ý thấy có hai từ được lặp đi lặp lại nhiều nhất.Thứ nhất là đại từ tôi,ngôi thứ nhất số ít,chính tác giả và chỉ là tác giả mà thôi.Thứ hai là danh từ tuyết,một chỉ đến tuyết rơi mùa đông và một đằng mượn khéo để nói về Tuyết,một người con gái,một nữ sinh viên trẻ măng cũng từ Việt nam sang học đại học cùng với anh.Thế rồi tình cảm nảy nở trong lòng lòng chàng sinh viên trẻ.Nhưng chao ôi.Chàng không dám thổ lộ tình yêu của mình đối với nàng mà chỉ thấy "tuyết trắng như bông"để rồi"ngắm nhìn"và"mơ ước"được cầm tay"thôi.Vâng,người con gái ấy chắc gì đã cảm nhận được tình cảm của mình.Theo năm tháng người con gái ấy đi xa,như làn tuyết trắng bay đi theo gió và tan hòa trong nắng.Để rồi đơn côi một mình với cảm giác"tuyết lạnh"đến nỗi" giá buốt con tim".Hai mươi năm qua ,cứ mùa đông đến, hình bóng xưa lại hiện về cùng với làn tuyết trắng như bông và lạnh buốt con tim...
Bây giờ là giữa tháng mười,lại một mùa đông sắp tới rồi Lập nhỉ. NCĐ
Bây giờ là giữa tháng mười,lại một mùa đông sắp tới rồi Lập nhỉ. NCĐ
@Bác Lập
Phải nói rằng bài thơ hay.Thơ viết về tuyết mà đọc xong không có cảm giác lạnh,có khi còn thấy hơi nonng nóng
Không biết bác làm bài thơ trong hoàn cảnh nào?
Cái tuyết này là của buổi sáng đi làm Frühschicht hay là của buổi đêm lúc đi làm ca chiều về Spätschicht ???
Bác cũng giống em là khoái tuyết vì nó trắng. Trong cái trắng đó lại lẫn 1đám gì đen đen???, (Và tôi thấy bụi đen lẫn vào trong tuyết) ,làm cho tuyết càng nổi hơn … Nó làm em chợt nhớ đến mấy câu thơ của Hồ xuân Hương
...Đêm vắng cớ chi phô tuyết trắng?
Ngày xanh sao thẹn với vừng son?”
*****************************
Tuyết trắng phau phau, nước trong leo lẻo, cỏ gà lún phún, cá diếc le te,…
*****************************
Rõ ràng tuyết ngọc trắng ngà
Dày dày đúc sẳn một tòa thiên nhiên…(Thúy Kiều)
(Cảm nhận về thơ của em nó cứ lủng củng,nếu có gì không đúng mong mọi người thông cảm.)
LV.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét